hú tíng wǎn wàng cán shuǐ
湖亭晚望残水
hú shàng qiū jué liáo, hú biān wǎn xiāo sè.
湖上秋泬寥,湖边晚萧瑟。
dēng tíng wàng hú shuǐ, shuǐ suō hú dǐ chū.
登亭望湖水,水缩湖底出。
qīng tíng dé zǎo shuāng, míng miè fú cán rì.
清渟得早霜,明灭浮残日。
liú zhù suí dì shì, wā ào wú dìng zhì.
流注随地势,洼坳无定质。
hóng chéng bái lóng wò, wǎn zhuǎn qīng shé qū.
泓澄白龙卧,宛转青蛇屈。
pò jìng zhé jiàn tóu, guāng máng yòu fēi yī.
破镜折剑头,光芒又非一。
jiǔ wèi shān shuǐ kè, jiàn jǐn yōu qí wù.
久为山水客,见尽幽奇物。
jí lái hú tíng wàng, cǐ zhuàng nán tán xī.
及来湖亭望,此状难谈悉。
nǎi zhī tiān dì jiān, shèng shì shū wèi bì.
乃知天地间,胜事殊未毕。