bái fà
白发
bái fà zhī shí jié, àn yǔ wǒ yǒu qī.
白发知时节,暗与我有期。
jīn zhāo rì yáng lǐ, shū luò shù jīng sī.
今朝日阳里,梳落数茎丝。
jiā rén bù guàn jiàn, mǐn mò wèi wǒ bēi.
家人不惯见,悯默为我悲。
wǒ yún hé zú guài, cǐ yì ěr bù zhī.
我云何足怪,此意尔不知。
fán rén nián sān shí, wài zhuàng zhōng yǐ shuāi.
凡人年三十,外壮中已衰。
dàn sī qǐn shí wèi, yǐ jiǎn èr shí shí.
但思寝食味,已减二十时。
kuàng wǒ jīn sì shí, běn lái xíng mào léi.
况我今四十,本来形貌羸。
shū mó hūn liǎng yǎn, jiǔ bìng chén sì zhī.
书魔昏两眼,酒病沉四肢。
qīn ài rì líng luò, zài zhě réng bié lí.
亲爱日零落,在者仍别离。
shēn xīn jiǔ rú cǐ, bái fà shēng yǐ chí.
身心久如此,白发生已迟。
yóu lái shēng lǎo sǐ, sān bìng zhǎng xiàng suí.
由来生老死,三病长相随。
chú què niàn wú shēng, rén jiān wú yào zhì.
除却念无生,人间无药治。