tīng yǐng shī qín gē
听颖师琴歌
bié pǔ yún guī guì huā zhǔ, shǔ guó xián zhōng shuāng fèng yǔ.
别浦云归桂花渚,蜀国弦中双凤语。
fú róng yè luò qiū luán lí,
芙蓉叶落秋鸾离,
yuè wáng yè qǐ yóu tiān mǔ.
越王夜起游天姥。
àn pèi qīng chén qiāo shuǐ yù, dù hǎi é méi qiān bái lù.
暗珮清臣敲水玉,渡海蛾眉牵白鹿。
shuí kàn xié jiàn fù cháng qiáo, shuí kàn jìn fā tí chūn zhú.
谁看挟剑赴长桥,谁看浸发题春竹。
zhú sēng qián lì dāng wú mén,
竺僧前立当吾门,
fàn gōng zhēn xiàng méi léng zūn.
梵宫真相眉棱尊。
gǔ qín dà zhěn zhǎng bā chǐ, yì yáng lǎo shù fēi tóng sūn.
古琴大轸长八尺,峄阳老树非桐孙。
liáng guǎn wén xián jīng bìng kè, yào náng zàn bié lóng xū xí.
凉馆闻弦惊病客,药囊暂别龙须席。
qǐng gē zhí qǐng qīng xiàng gē,
请歌直请卿相歌,
fèng lǐ guān bēi fù hé yì.
奉礼官卑复何益。