浮槎

fú chá
浮槎

xī fù qiān xún zhì, gāo lín jiǔ rèn fēng.
昔负千寻质,高临九仞峰。
zhēn xīn líng wǎn guì, jìn jié yǎn hán sōng.
真心凌晚桂,劲节掩寒松。
hū zhí fēng biāo zhé, zuò wèi bō làng chōng.
忽值风飙折,坐为波浪冲。
cuī cán kōng yǒu hèn, yōng zhǒng suì wú yōng.
摧残空有恨,拥肿遂无庸。
bó hǎi sān qiān lǐ, ní shā jǐ wàn zhòng.
渤海三千里,泥沙几万重。
shì zhōu piāo bù dìng, rú gěng fàn hé cóng.
似舟飘不定,如梗泛何从。
xiān kè zhōng nán tuō, liáng gōng qǐ yì féng.
仙客终难托,良工岂易逢。
tú huái wàn shèng qì, shuí wèi yī xiān róng.
徒怀万乘器,谁为一先容。

昔负千寻质,高临九仞峰。
真心凌晚桂,劲节掩寒松。
忽值风飙折,坐为波浪冲。
摧残空有恨,拥肿遂无庸。
渤海三千里,泥沙几万重。
似舟飘不定,如梗泛何从。
仙客终难托,良工岂易逢。
徒怀万乘器,谁为一先容。