zài yòng qián yùn gè fù sān jiě
再用前韵各赋三解
jiǔ tiān gào zé pèi qún fāng, jǐn sǎo míng huáng máo tè yāng.
九天膏泽沛群方,尽扫螟蝗蝥蟘殃。
jí kè jiāo fán chéng shuǎng kǎi, hé shí fán fù huàn huāng liáng.
即刻焦烦成爽垲,何时繁富换荒凉。
dí chǎng dìng shì duō yí bǐng, qī mǔ yuán zhī yǒu shèng liáng.
涤场定是多遗秉,栖亩爰知有剩粮。
què xiào bì mén qióng cuò dà, píng yīng tuō sù zhèng shēn cáng.
却笑荜门穷措大,瓶罂脱粟正深藏。