zhuī hé hǔ qiū sì qīng yuǎn dào shì shī
追和虎丘寺清远道士诗
chéng dào zì shuāi zhōu, bì shì qióng yán hàn.
成道自衰周,避世穷炎汉。
jīng qǐ suī yún gěng, yān xiá shàng róng cuàn.
荆杞虽云梗,烟霞尚容窜。
zī cén xìn líng yì, wú huái qiè liú wán.
兹岑信灵异,吾怀惬流玩。
shí sè gǔ tiě shēng, lán zhòng qīng āi màn.
石涩古铁鉎,岚重轻埃漫。
sōng gāo nì yōu jìng, píng mò zhe gū àn.
松膏腻幽径,蘋沫著孤岸。
zhū luó wò mù àn, zhòng niǎo táo páo luàn.
诸萝幄幕暗,众鸟陶匏乱。
yán xià dì zhōng xīn, hǎi guāng tiān yī bàn.
岩罅地中心,海光天一半。
xuán yuán háng liè guī, bái yún cì dì sàn.
玄猿行列归,白云次第散。
chán chú shēng xī jǐng, hàng xiè yú qīng dàn.
蟾蜍生夕景,沆瀣馀清旦。
fēng rì cǎi yōu shén, mò kè xué líng hàn.
风日采幽什,墨客学灵翰。
jiē yǔ mù sī wén, yī yǒng fù sān tàn.
嗟予慕斯文,一咏复三叹。
xiǎn huì suī bù tóng, zī yín cū kān zàn.
显晦虽不同,兹吟粗堪赞。