zhè gū tiān chén gōng mì chū shì ér sù niáng, gē zǐ yù xiāo qū, quàn lǎo rén jiǔ lǎo rén yǐn jǐn yīn wèi fù cǐ cí
鹧鸪天(陈公密出侍儿素娘,歌紫玉箫曲,劝老人酒·老人饮尽因为赋此词)
xiào niǎn hóng méi duǒ cuì qiào.
笑捻红梅亸翠翘。
yáng zhōu shí lǐ zuì jiāo ráo.
扬州十里最娇饶。
yè lái qǐ xí qīn céng jiàn, cuō dé jīng shén dī dī jiāo.
夜来绮席亲曾见,撮得精神滴滴娇。
jiāo hòu yǎn, wǔ shí yāo.
娇后眼,舞时腰。
liú láng jǐ dù yù hún xiāo.
刘郎几度欲魂消。
míng cháo jiǔ xǐng zhī hé chǔ, cháng duàn yún jiān zǐ yù xiāo.
明朝酒醒知何处,肠断云间紫玉箫。