zèng fáng lú shì guǎn
赠房卢氏琯
dá rén wú bù kě, wàng jǐ ài cāng shēng.
达人无不可,忘己爱苍生。
qǐ fù shǎo shí shì, xián gē zài liǎng yíng.
岂复少十室,弦歌在两楹。
fú rén rì yǐ guī, dàn zuò shì nóng gēng.
浮人日已归,但坐事农耕。
sāng yú yù xiāng wàng, yì lǐ duō jī míng.
桑榆郁相望,邑里多鸡鸣。
qiū shān yī hé jìng, cāng cuì lín hán chéng.
秋山一何净,苍翠临寒城。
shì shì jiān yǎn wò, duì shū bù zān yīng.
视事兼偃卧,对书不簪缨。
xiāo tiáo rén lì shū, niǎo què xià kōng tíng.
萧条人吏疏,鸟雀下空庭。
bǐ fū xīn suǒ shàng, wǎn jié yì píng shēng.
鄙夫心所尚,晚节异平生。
jiāng cóng hǎi yuè jū, shǒu jìng jiě tiān xíng.
将从海岳居,守静解天刑。
huò kě lèi ān yì, máo cí jūn shì yíng.
或可累安邑,茅茨君试营。