yī yùn hé táng yàn yóu huá tíng shí yǒng zhè hú
依韵和唐彦猷华亭十咏·柘湖
zhè tǔ jiǔ xiàn méi, qiān lǐ jiē shuǐ bīn.
柘土久陷没,千里嗟水滨。
bù fù wú yán yì, kōng yǒu qín nǚ shén.
不复吴盐邑,空有秦女神。
hào dàng tūn hǎi rì, kuàng kuò mí tiān jīn.
浩荡吞海日,旷阔迷天津。
piān zhōu shuí néng wǎng, dàn mù féng yú rén.
扁舟谁能往,旦暮逢渔人。