yī yùn hé diāo jīng chén dú lǐ wèi gōng píng quán shān jū shī bēi yǒu gǎn
依韵和刁经臣读李卫公平泉山居诗碑有感
dāng shí zhí zhēn mù, qǐ shì mèi qián guī.
当时植珍木,岂是昧前规。
fèi zhái cháng chūn cǎo, gù shān cún jiù bēi.
废宅长春草,故山存旧碑。
yǐ jiē liáng bì huǐ, ān shí gǔ sōng zī.
已嗟良璧毁,安识古松姿。
shū zǐ měi huái mù, cǐ xīn kōng zì zhī.
叔子每怀慕,此心空自知。