咏霜二首

yǒng shuāng èr shǒu
咏霜二首

jiāng nán xuě bú dào, shuāng lù mǎn shān cūn.
江南雪不到,霜露满山村。
zhǐ bèi qī zhān hòu, máo yán xiào wǎ wēn.
纸被欺毡厚,茅檐笑瓦温。
hé zēng níng zhǎo lù, yǒu yì gé cháo tūn.
何曾凝沼渌,有意隔朝暾。
dǐ rì shēn wú shì, gāo mián bù chū mén.
底日身无事,高眠不出门。
qīng shuāng qī kè bìng, chéng yè bī chuāng fēi.
清霜欺客病,乘夜逼窗扉。
zuò shuì yī lú nuǎn, xì shēng wén yè fēi.
坐睡依炉暖,细声闻叶飞。
jiāo chī kōng mǎn qiè, zhēn chǔ xuán cuī yī.
蕉絺空满箧,砧杵旋催衣。
qǐ kàn tíng qián cǎo, sōng yún wèi jué fēi.
起看庭前草,松筠未觉非。

江南雪不到,霜露满山村。
纸被欺毡厚,茅檐笑瓦温。
何曾凝沼渌,有意隔朝暾。
底日身无事,高眠不出门。
清霜欺客病,乘夜逼窗扉。
坐睡依炉暖,细声闻叶飞。
蕉絺空满箧,砧杵旋催衣。
起看庭前草,松筠未觉非。