yú qián lìng diāo tóng nián yě wēng tíng
于潜令刁同年野翁亭
shān wēng bù chū shān, xī wēng zhǎng zài xī.
山翁不出山,溪翁长在溪。
qián èr lìng zuò èr wēng tíng.
(前二令作二翁亭。
bù rú yě wēng lái wǎng xī shān jiān, shàng yǒu mí lù xià fú yī, wèn wēng hé suǒ lè, sān nián bù qù fán tuī jǐ.
)不如野翁来往溪山间,上友麋鹿下凫鹥,问翁何所乐,三年不去烦推挤。
wēng yán cǐ jiān yì yǒu lè, fēi sī fēi zhú fēi é méi.
翁言此间亦有乐,非丝非竹非蛾眉。
shān rén zuì hòu tiě guān luò, xī nǚ xiào shí yín zhì dī.
山人醉后铁冠落,溪女笑时银栉低。
wǒ lái guān zhèng wèn fēng yáo, jiē yún fèi quǎn zú shēng máo.
我来观政问风谣,皆云吠犬足生氂。
dàn kǒng cǐ wēng yī dàn shě cǐ qù, zhǎng shǐ shān rén suǒ mò xī nǚ tí.
但恐此翁一旦舍此去,长使山人索寞溪女啼。
tiān mù shān táng dào shì cháng guān tiě guān, yú qián fù nǚ jiē chā dà yín zhì, zhǎng chǐ xǔ, wèi zhī péng dá.
(天目山唐道士常冠铁冠,于潜妇女皆插大银栉,长尺许,谓之蓬沓。
)