一七令

yī qī lìng
一七令

shī,
诗,
qǐ měi, guī qí.
绮美,瑰奇。
míng yuè yè, luò huā shí.
明月夜,落花时。
néng zhù huān xiào, yì shāng bié lí.
能助欢笑,亦伤别离。
diào qīng jīn shí yuàn, yín kǔ guǐ shén bēi.
调清金石怨,吟苦鬼神悲。
tiān xià zhǐ yīng wǒ ài, shì jiān wéi yǒu jūn zhī.
天下只应我爱,世间惟有君知。
zì cóng dū wèi bié sū jù, biàn dào sī kōng sòng bái cí.
自从都尉别苏句,便到司空送白辞。

诗,绮美,瑰奇。
明月夜,落花时。
能助欢笑,亦伤别离。
调清金石怨,吟苦鬼神悲。
天下只应我爱,世间惟有君知。
自从都尉别苏句,便到司空送白辞。