yáng guān yǐn
阳关引
sāi cǎo yān guāng kuò, wèi shuǐ bō shēng yàn.
塞草烟光阔,渭水波声咽。
chūn zhāo yǔ jì qīng chén xiē.
春朝雨霁轻尘歇。
zhēng ān fā.
征鞍发。
zhǐ qīng qīng yáng liǔ, yòu shì qīng pān zhé.
指青青杨柳,又是轻攀折。
dòng àn rán, zhī yǒu hòu huì shén shí jié.
动黯然,知有后会甚时节。
gèng jǐn yī bēi jiǔ, gē yī què.
更尽一杯酒,歌一阕。
tàn rén shēng, zuì nán huān jù yì lí bié.
叹人生,最难欢聚易离别。
qiě mò cí chén zuì, tīng qǔ yáng guān chè.
且莫辞沉醉,听取阳关彻。
niàn gù rén, qiān lǐ zì cǐ gòng míng yuè.
念故人,千里自此共明月。