yǎn bìng èr shǒu
眼病二首
sǎn luàn kōng zhōng qiān piàn xuě, méng lóng wù shàng yī zhòng shā.
散乱空中千片雪,蒙笼物上一重纱。
zòng féng qíng jǐng rú kàn wù,
纵逢晴景如看雾,
bú shì chūn tiān yì jiàn huā.
不是春天亦见花。
sēng shuō kè chén lái yǎn jiè, yī yán fēng xuàn zài gān jiā.
僧说客尘来眼界,医言风眩在肝家。
liǎng tóu zhì liáo hé zēng chài, yào lì wēi máng fó lì shē.
两头治疗何曾瘥,药力微茫佛力赊。
yǎn cáng sǔn shāng lái yǐ jiǔ, bìng gēn láo gù qù yīng nán.
眼藏损伤来已久,病根牢固去应难。
yī shī jǐn quàn xiān tíng jiǔ,
医师尽劝先停酒,
dào lǚ duō jiào zǎo bà guān.
道侣多教早罢官。
àn shàng mán pù lóng shù lùn, hé zhōng xū niǎn jué míng wán.
案上谩铺龙树论,盒中虚撚决明丸。
rén jiān fāng yào yīng wú yì, zhēng de jīn bì shì guā kàn.
人间方药应无益,争得金篦试刮看。