雪中寄李知诲判官

xuě zhōng jì lǐ zhī huì pàn guān
雪中寄李知诲判官

jù sàn lián piān jí fù chí, jiě jiāng huá fà liǎng xiāng qī.
聚散联翩急复迟,解将华发两相欺。
suī yún zhú zhòng xiān cáng lù,
虽云竹重先藏路,
què yà cháo qīng bù sǔn zhī.
却讶巢倾不损枝。
rù hù biàn cóng fēng qǐ hòu, zhào chuāng fān shì yuè míng shí.
入户便从风起后,照窗翻似月明时。
cǐ shí mén xiàng wú xíng jī, chén mǎn zūn léi shuí dé zhī.
此时门巷无行迹,尘满尊罍谁得知。

聚散联翩急复迟,解将华发两相欺。
虽云竹重先藏路,却讶巢倾不损枝。
入户便从风起后,照窗翻似月明时。
此时门巷无行迹,尘满尊罍谁得知。