新霜感

xīn shuāng gǎn
新霜感

qián rì yī shàng lù, jīn rì yī shàng shuāng.
前日衣上露,今日衣上霜。
wǒ mǔ hún hé zhī, gāo huǒ mí wǒ cháng.
我母魂何之,膏火麋我肠。
gé guān sān cùn dì, rú zài wàn lǐ xiāng.
隔棺三寸地,如在万里乡。
háo hū bù wén shēng, yǐn shí kōng zhì bàng.
嚎呼不闻声,饮食空置傍。
xī shí yōu wǒ hán, féng yī chū xiàn zhǎng.
昔时忧我寒,缝衣初线长。
xiàn zhǎng bì xù hòu, yào yǔ fēng shuāng dāng.
线长必絮厚,要与风霜当。
yòu měi kǒng wǒ jī, gēng huò zì diào cháng.
又每恐我饥,羹臛自调尝。
cǐ shēn nèi wài jiān, mò de qǐng kè wàng.
此身内外间,莫得顷刻忘。
jǔ yī bù rěn zhe, jǔ chóu bù xià kēng.
举衣不忍著,举筹不下吭。
yī niàn bǎi gǎn shēng, yù wèn tiān cāng cāng.
一念百感生,欲问天苍苍。

前日衣上露,今日衣上霜。
我母魂何之,膏火麋我肠。
隔棺三寸地,如在万里乡。
嚎呼不闻声,饮食空置傍。
昔时忧我寒,缝衣初线长。
线长必絮厚,要与风霜当。
又每恐我饥,羹臛自调尝。
此身内外间,莫得顷刻忘。
举衣不忍著,举筹不下吭。
一念百感生,欲问天苍苍。