xiāng hè gē cí ào nǎo qū
相和歌辞·懊恼曲
ǒu sī zuò xiàn nán shèng zhēn, ruǐ fěn rǎn huáng nà de shēn.
藕丝作线难胜针,蕊粉染黄那得深。
yù bái lán fāng bù xiāng gù,
玉白兰芳不相顾,
chàng lóu yī xiào qīng qiān jīn.
倡楼一笑轻千金。
mò yán zì gǔ jiē rú cǐ, jiàn jiàn fú zhōng qiān rào zhǐ.
莫言自古皆如此,健剑刜钟铅绕指。
sān qiū tíng lǜ jǐn yíng shuāng, wéi yǒu hé huā shǒu hóng sǐ.
三秋庭绿尽迎霜,惟有荷花守红死。
xī jiāng xiǎo lì zhū bān lún,
西江小吏朱斑轮,
liǔ lǚ tǔ yá xiāng yù chūn.
柳缕吐芽香玉春。
liǎng gǔ jīn chāi yǐ xiāng xǔ, bù lìng dú zuò kōng chéng chén.
两股金钗已相许,不令独作空城尘。
yōu yōu chǔ shuǐ liú rú mǎ, hèn zǐ chóu hóng mǎn píng yě.
悠悠楚水流如马,恨紫愁红满平野。
yě tǔ qiān nián yuàn bù píng,
野土千年怨不平,
zhì jīn shāo zuò yāng yāng wǎ.
至今烧作鸯鸯瓦。