戏答陈元舆

xì dá chén yuán yú
戏答陈元舆

píng shēng suǒ wén chén tīng zhōu, huáng bù rù jìng nián lǚ fēng.
平生所闻陈汀州,蝗不入境年屡丰。
dōng mén bài shū shǐ shí miàn, bìn fà xìng wèi chéng lǎo wēng.
东门拜书始识面,鬓发幸未成老翁。
guān yōng tóng pán yàn xīng nì, chá ōu pò shuì qiū táng kōng.
官饔同盘厌腥腻,茶瓯破睡秋堂空。
zì yán bù fù é méi mèng, kū dàn pō yǔ xiǎo rén tóng.
自言不复娥眉梦,枯淡颇与小人同。
dàn yōu yíng xiào huā zhī hóng, yè chuāng lěng yǔ dǎ xié fēng, qiū yī shěn shuǐ huàn xūn lóng.
但忧迎笑花枝红,夜窗冷雨打斜风,秋衣沈水换薰笼。
yín píng wǎn zhuǎn fù wǎn zhuǎn, yì gēn nán bá rú xiè běn.
银屏宛转复宛转,意根难拔如薤本。

平生所闻陈汀州,蝗不入境年屡丰。
东门拜书始识面,鬓发幸未成老翁。
官饔同盘厌腥腻,茶瓯破睡秋堂空。
自言不复娥眉梦,枯淡颇与小人同。
但忧迎笑花枝红,夜窗冷雨打斜风,秋衣沈水换薰笼。
银屏宛转复宛转,意根难拔如薤本。