wū shān gāo
巫山高
wū shān é é gāo chā tiān, wēi fēng shí èr líng zǐ yān.
巫山峨峨高插天,危峰十二凌紫烟。
qú táng cáo cáo jí rú xián,
瞿塘嘈嘈急如弦,
huí liú shì nì jiāng fù chuán.
洄流势逆将覆船。
yún tī qǐ kě jìn, bǎi zhàng nà néng qiān?
云梯岂可进,百丈那能牵?
lù xíng chán yán shuǐ bù qián.
陆行巉岩水不前。
sǎ lèi xiàng liú shuǐ, lèi guī dōng hǎi biān.
洒泪向流水,泪归东海边。
hán chóu duì míng yuè,
含愁对明月,
míng yuè kōng zì yuán.
明月空自圆。
gù xiāng huí shǒu sī mián mián, cè shēn tiān dì xīn máng rán.
故乡回首思绵绵,侧身天地心茫然。