wěi fàn zhōng qiū
尾犯(中秋)
qiū kōng guò yǔ jìng, wǎn jǐng chéng míng, tiān dàn rú shuǐ.
秋空过雨静,晚景澄明,天淡如水。
jiàn kàn chán cǎi, dōng shān xuán shēng, jīn bǐng shàng yún jì.
渐看蟾彩,东山旋升,金饼上云际。
qīng yān sàn jìn, yíng hào sè xiāo chén yì.
轻烟散尽,莹皓色、消尘翳。
yǐ qióng lóu, jiǎo ruò yáo tái láng fēng, cuì lán shí èr.
倚琼楼,皎若瑶台阆风,翠阑十二。
zhèng hǎo dēng lín wú wài.
正好登临无外。
mǎn zhēn yǔ qīng guāng duì.
满斟与、清光对。
suī guì huá piāo xià, yù lún yí yǐng, guī xìng yóu wèi.
虽桂华飘下,玉轮移影,归兴犹未。
dài jì rì tóng yàn shǎng, tīng mì lè guǎng hán gōng lǐ.
待继日同宴赏,听秘乐、广寒宫里。
wéi pà què, míng yuè yīn qíng wèi dìng, qiě yí huān zuì.
惟怕却,明月阴晴未定,且宜欢醉。