wǎn chūn
晚春
è lián fēng jǐng jí jiāo qīn, měi hèn nián nián zuò shòu rén.
恶怜风景极交亲,每恨年年作瘦人。
wò wǎn bù céng pāo hǎo yè,
卧晚不曾抛好夜,
qíng duō wéi yù kū cán chūn.
情多唯欲哭残春。
yīn chéng xìng yè cái tōng rì, yǔ zhe yáng huā yǐ wū chén.
阴成杏叶才通日,雨著杨花已污尘。
wú xiàn hòu qī zhī yǒu zài, zhǐ chóu fán zuò zǒng róng shēn.
无限后期知有在,只愁烦作总戎身。