tí zhào wén mǐn gōng huà sōng
题赵文敏公画松
wú xīng xī wáng sūn, néng huà shì mò jí.
吴兴昔王孙,能画世莫及。
guān qí èr sōng tú, jiǎo ruò lóng chū zhé.
观其二松图,矫若龙出蛰。
pán gēn pò kūn yú, bá cuì wēng yuán xí.
蟠根破坤舆,拔萃滃原隰。
jiāo jiā gè xuān zhù, zè lì xiāng yǐ lì.
胶加各轩翥,崱屴相倚立。
tuó lín chēng kōng qīng, shǐ liè zhèn sà yǔ.
鼍鳞撑空青,豕鬛振飒瑀。
gāo cáng rì yuè qì, qīng dī yún wù zhī.
高藏日月气,清滴云雾汁。
chuí diào zhě hé rén, duǎn zhào fēi wàng jí.
垂钓者何人,短棹非妄集。
wǔ hú duō fēng tāo, jiāo shèn tóu jiǎo.
五湖多风涛,蛟蜃头角。
bù rú wū zé jiān, qǔ zú zēng yǔ tǎ.
不如洿泽间,取足矰与鳎。
juàn mián sōng yǐng xià, bǎi qiào qīng liáng rù.
倦眠松影下,百窍清凉入。
shèn wù jīng sōng zhī, tiān hán yī mèi shī.
慎勿惊松枝,天寒衣袂湿。