tí sōng jiāng yì
题松江驿
biàn xiàng zhōng liú chū tài yáng, jiān yí dà àn bī fú sāng.
便向中流出太阳,兼疑大岸逼浮桑。
mén qián bái dào tōng dān quē,
门前白道通丹阙,
làng lǐ qīng shān zhàn jǐ xiāng.
浪里青山占几乡。
fān shì luò xié yī pǔ xù, zhōng shēng duàn xù zài cāng máng.
帆势落斜依浦溆,钟声断续在沧茫。
gǔ jīn xī bù zhī tiān yì, piān bǎ yún xiá mèi yī fāng.
古今悉不知天意,偏把云霞媚一方。