táng lǜ jì chéng fù fèng shān tí jǔ shí shǒu
唐律寄呈父凤山提举十首
yān shān zhī zài luàn yún biān, guò le huáng hé biàn huò rán.
燕山只在乱云边,过了黄河便豁然。
shǔ mào méng tóu chē shàng zuò, diāo qiú yōng bí cǎo jiān mián.
鼠帽蒙头车上坐,貂裘拥鼻草间眠。
qiū zhēn dǎo luò qiān yíng yuè, xiǎo zhài chuī cán wàn zào yān.
秋砧捣落千营月,晓寨炊残万灶烟。
shuō yǔ xī nú xiū xiào wǒ, shī rén yào kàn hǎo shān chuān.
说与奚奴休笑我,诗人要看好山川。