tí hú shì xī tíng
题胡氏溪亭
tíng yǔ xī xiāng jìn, wú shí bù yǒu fēng.
亭与溪相近,无时不有风。
jiàn sōng shēng biàn hēi, yě xiǎn kàn duō hóng.
涧松生便黑,野藓看多红。
yǔ zú qiū shēng hòu, shān shěn yè sè zhōng.
雨足秋声后,山沈夜色中。
zhǔ rén néng shǒu jìng, lüè yǔ kè xīn tóng.
主人能守静,略与客心同。