tí chéng bó yǔ jǐ shì màn wú tíng
题程伯禹给事漫吾亭
màn láng zhuān yī xī, wàn shì jù bù lǐ.
漫郎专一溪,万事俱不理。
hú wéi duò wǒ xiāng, míng zì chū qí guǐ.
胡为堕我相,名字出奇诡。
shān lín xuān miǎn yú, děng shì jì yān ěr.
山林轩冕欤,等是寄焉耳。
chéng gōng bàng tíng yì, dào yǎn shēn zhào cǐ.
程公傍亭意,道眼深照此。
duān jū yì ǒu rán, xiǎo chū liáo fù ěr.
端居亦偶然,小出聊复尔。
xuān chéng huàn shì le, què mèng guī gù lǐ.
宣城幻事了,却梦归故里。
jié lú chéng tán shàng, jǐn shì qīng jìng lǐ.
结庐澄潭上,尽室清镜里。
mù yīn liáng xià diàn, hé qì fù qiū shuǐ.
木阴凉夏簟,荷气馥秋水。
yáo cén zhāo bù lái, wèi wǒ liè chuāng jǐ.
遥岑招不来,为我列窗几。
xī wú yǔ jīn wú, niàn niàn rú tuō xǐ.
昔吾与今吾,念念如脱屣。
xīn qī cì shān wài, rén yào ān shí qǐ.
心期次山外,人要安石起。
gōng wù fù yuǎn yóu, xíng yīng qù tiān zhǐ.
公勿赋远游,行应去天咫。