shuāng tiān xiǎo jiǎo
霜天晓角
wèi huā wèn yuè, shuí bǎ jīn guī xiè.
为花问月,谁把金瑰屑。
yóu yǒu cán yīng shèng ruǐ, qiū xiàng lǎo xiāng yú liè.
犹有残英剩蕊,秋向老、香逾冽。
qiě mò dōu pān zhé, yǒu gè rén chóu jué.
且莫都攀折,有个人愁绝。
zòng shǐ héng é niàn jiù, xīng xīng bìn rú hé shuō.
纵使姮娥念旧,星星鬓、如何说。