shēng shēng màn yǐn kuò yuān míng tíng yún shī
声声慢(隐括渊明停云诗)
tíng yún ǎi ǎi, bā biǎo tóng hūn, jǐn rì shí yǔ.
停云霭霭,八表同昏,尽日时雨__。
sāo shǒu liáng péng, mén qián píng lù chéng jiāng.
搔首良朋,门前平陆成江。
chūn láo zhàn zhàn dú fǔ, xiàn mí jīn xián yǐn dōng chuāng.
春醪湛湛独抚,限弥襟、闲饮东窗。
kōng yán zhù, hèn zhōu chē nán běi, yù wǎng hé cóng.
空延伫,恨舟车南北,欲往何从。
tàn xī dōng yuán jiā shù, liè chū róng zhī yè, zài jìng chūn fēng.
叹息东园佳树,列初荣枝叶,再竞春风。
rì yuè yú zhēng, ān dé cù xí cóng róng.
日月于征,安得促席从容。
piān piān hé chǔ fēi niǎo, xī tíng shù hǎo yǔ hé tóng.
翩翩何处飞鸟,息庭树、好语和同。
dāng nián shì, tóng jǐ rén qīn yǒu shì wēng.
当年事,同几人、亲友似翁。