shàng qīng bǎo dǐng shī
上清宝鼎诗
rén shēng zhú shàng huā, guāng miè qiǎo yán jǐn.
人生烛上花,光灭巧妍尽。
chūn fēng rào shù tóu, rì yǔ huà gōng jìn.
春风绕树头,日与化工进。
zhǐ zhī yǔ lù tān, bù wén líng luò jǐn.
只知雨露贪,不闻零落尽。
wǒ xī fēi gǔ shí, cǎn jiàn dāng tú fén.
我昔飞骨时,惨见当涂坟。
qīng sōng ǎi zhāo xiá, piāo miǎo shān dīng cūn.
青松霭朝霞,缥缈山丁村。
jì sǐ míng yuè pò, wú fù bō lí hún.
既死明月魄,无复玻璃魂。
niàn cǐ yī tuō sǎ, cháng xiào jì kūn lún.
念此一脱洒,长啸祭昆仑。
zuì zhe luán huáng yī, xīng dǒu fǔ kě mén.
醉着鸾皇衣,星斗俯可扪。