shì mèng jiāo
示孟郊
màn cǎo bì jí yě, lán zhī jié gū gēn.
蔓草蔽极野,兰芝结孤根。
zhòng yīn hé qí fán, bó yá dú bù xuān.
众音何其繁,伯牙独不喧。
dāng shí gāo shēn yì, jǔ shì wú néng fēn.
当时高深意,举世无能分。
zhōng qī yī jiàn zhī, shān shuǐ qiān qiū wén.
钟期一见知,山水千秋闻。
ěr qí bǎo jìng jié, báo sú tú yún yún.
尔其保静节,薄俗徒云云。