shuǐ lóng yín
水龙吟
wú qíng fēng lüè bā jiāo xiǎng, hái shì zhòng mén yǐ bì.
无情风掠芭蕉响,还是重门已闭。
yín gāng dú duì, xiāng sī fāng qiè, jiào rén zěn shuì.
银缸独对,相思方切,教人怎睡。
jiě tàn cóng qián shì, jiě tàn le yī qián biē qì.
解叹从前事,解叹了、依前鳖气。
xiǎng tā jiā nà lǐ, zhī rén qiáo cuì, xiāng yìng shì shuì yě wèi.
想他家那里,知人憔悴,相应是、睡也未。
qiě nèn hé yī qiáng qǐn, nài wú mèi yī qián zhòng qǐ.
且恁和衣强寝,奈无寐、依前重起。
qǐ lái sī xiǎng, dāng chū yǔ nǐ, tè shā róng yì.
起来思想,当初与你,忒煞容易。
jí zhì ér jīn yě, bàn tóu tiān yǎn, bù cún bù jì.
及至而今也,半头天眼,不存不济。
zuì xiāo hún kǔ shì, huáng hūn qián hòu, lěng qīng qīng dì.
最消魂苦是,黄昏前后,冷清清地。