送陈仲容寺丞知冤句

sòng chén zhòng róng sì chéng zhī yuān jù
送陈仲容寺丞知冤句

yì zuó sù lán shěng, měi juàn xǐ jūn tán.
忆昨宿兰省,每倦喜君谈。
yuè sè yè zhèng hán, jǔ bēi wú zài sān.
月色夜正寒,举杯无再三。
jì chū hǎn xiāng yù, bì wèi kuà guī cān.
既出罕相遇,必谓跨归骖。
hū lái mào yán shǔ, bié wǒ wèi zǐ nán.
忽来冒炎暑,别我为子男。
yuān jù lì jì yīn, sāng zhè yí nóng cán.
冤句隶济阴,桑柘宜农蚕。
yīng rú xí zǔ dé, yí dào shǐ zhī cán.
应如袭祖德,遗道使之惭。
chū wén bù zé yì, gōng shú qǐ suǒ tān.
初闻不择邑,公秫岂所贪。
dàn néng yì zhǒng liǔ, wǔ zhū chuí sān sān.
但能亦种柳,五株垂毵毵。
bǎn yú yǔ dōng zhēng, zú yǐ fèng zhǐ gān.
板舆与东征,足以奉旨甘。

忆昨宿兰省,每倦喜君谈。
月色夜正寒,举杯无再三。
既出罕相遇,必谓跨归骖。
忽来冒炎暑,别我为子男。
冤句隶济阴,桑柘宜农蚕。
应如袭祖德,遗道使之惭。
初闻不择邑,公秫岂所贪。
但能亦种柳,五株垂毵毵。
板舆与东征,足以奉旨甘。