送从舅成都丞广归蜀(一作李端诗)

sòng cóng jiù chéng dū chéng guǎng guī shǔ yī zuò lǐ duān shī
送从舅成都丞广归蜀(一作李端诗)

bā zì tiān biān shuǐ, qín rén qù shì guī.
巴字天边水,秦人去是归。
zhàn cháng shān yǔ xiǎng, xī luàn huǒ tián xī.
栈长山雨响,溪乱火田稀。
sú fù xíng yīng lè, guān xióng lù qǐ wēi.
俗富行应乐,官雄禄岂微。
wèi shū zhōng yǒu lèi, hái shí níng jiā yī.
魏舒终有泪,还识宁家衣。

巴字天边水,秦人去是归。
栈长山雨响,溪乱火田稀。
俗富行应乐,官雄禄岂微。
魏舒终有泪,还识宁家衣。