sù cháo èr shǒu
溯潮二首
cháo lái hǎi ruò yī cháng hū, cháo qù xiāo tiáo yī xī yú.
潮来海若一长呼,潮去萧条一吸余。
chū jiàn qiān sōu wěi ní tǔ, hū fú wàn hú sù kōng xū.
初见千艘委泥土,忽浮万斛溯空虚。
yìng shān shǎo bì céng fēi jiǔ, jiè shì qián xíng què zì rú.
映山少避曾非久,借势前行却自如。
tiān dì shàng zāo rén yì liào, chéng shí shǐ qì dìng cū shū.
天地尚遭人意料,乘时使气定粗疏。
pǐ liàn yíng huí chū hǎi mén, huáng ní xiān biàn bì bō hún.
疋练萦回出海门,黄泥先变碧波浑。
chū lái shì yù qīng cāng hǎi, zhèng mǎn zhēn néng dào bǎi yuán.
初来似欲倾沧海,正满真能倒百源。
liú niè fēi téng jìng hé zài, piān zhōu pì nì jiǔ réng cún.
流枿飞腾竟何在,扁舟睥睨久仍存。
zì cán bù zuò shān lín jì, lái wǎng zhōng suí wàn wù bēn.
自惭不作山林计,来往终随万物奔。