潘推官母李氏挽词

pān tuī guān mǔ lǐ shì wǎn cí
潘推官母李氏挽词

nán pǔ qī liáng lǎo zhú chén, dōng pō hái wǎng jǐn yōu rén.
南浦凄凉老逐臣,东坡还往尽幽人。
bēi pán guàn zuò táo jiā kè, xián sòng cháng dāo mèng mǔ lín.
杯盘惯作陶家客,弦诵常叨孟母邻。
shàng yǒu shēng táng tā rì yuē, qǐ zhī fù tǔ yī qiān xīn.
尚有升堂他日约,岂知负土一阡新。
jīn nián wǒ yù jiāng hú qù, mù yǔ lián shān zǎi shù chūn.
今年我欲江湖去,暮雨连山宰树春。

南浦凄凉老逐臣,东坡还往尽幽人。
杯盘惯作陶家客,弦诵常叨孟母邻。
尚有升堂他日约,岂知负土一阡新。
今年我欲江湖去,暮雨连山宰树春。