起伏跌宕
(qǐ fú diē dàng)
:
穷形尽相
(qióng xíng jìn xiàng)
:
生花妙笔
(shēng huā miào bǐ)
:
天花乱坠
(tiān huā luàn zhuì)
:
传说梁武帝时有个和尚讲经,感动了上天,天上纷纷落下花来。形容说话有声有色,极其动听(多指夸张而不符合实际)。
抑扬顿挫
(yì yáng dùn cuò)
: