pèi gē
沛歌
qín shì shī qí lù, fēng pèi fā lóng yán.
秦世失其鹿,丰沛发龙颜。
wáng hóu yǔ jiàng xiàng, bù chū xú jì jiān.
王侯与将相,不出徐济间。
dāng shí shù gōng qǐ, sì hǎi wáng qì xián.
当时数公起,四海王气闲。
zhì jīn shàng xiǎng jiàn, hóng guāng zhào rén huán.
至今尚想见,虹光照人寰。
wǒ lái qiān zǎi xià, diào gǔ lèi rú shān.
我来千载下,吊古泪如潸。
bái yún luò huāng cǎo, yǐn yǐn máng dàng shān.
白云落荒草,隐隐芒砀山。
huáng hé tiān xià xióng, nán qù bù fù huán.
黄河天下雄,南去不复还。
nǎi zhī yíng xū gù, tiān dào rú xún huán.
乃知盈虚故,天道如循环。