niàn nú jiāo zhōng qiū
念奴娇(中秋)
bì tiān shì shuǐ, kàn cháng é mó chū, yī lún hán bì.
碧天似水,看常娥摩出,一轮寒璧。
guì pò fú shū guāng zhào yào, chén jiè dōu chéng yín sè.
桂魄扶疏光照耀,尘界都成银色。
wàn xiàng sēn luó, xiū míng juǎn cǎi, àn dàn wéi jīn xī.
万象森罗,羞明卷彩,黯淡唯今夕。
fēng gāo lù zhòng, jǐng wú shī cuì shí dī.
风高露重,井梧湿翠时滴。
shuí xìn hè fà pó suō, mào fēng zhēn yǐn, duì yǐng wèi sān yì.
谁信鹤发婆娑,鄮峰真隐,对影为三益。
hǔ rào lóng pán dān jiù hòu, yī kē qīng huī de guó.
虎绕龙蟠丹就后,一颗清辉的国。
bù yǎng yín chán, bù guān yù tù, dào chù wú kuī shí.
不养银蟾,不关玉兔,到处无亏蚀。
sān qiān xíng mǎn, yě néng fēi shàng xuán jí.
三千行满,也能飞上璇极。