木兰花慢

mù lán huā màn
木兰花慢

guò qín huái kuàng wàng, jiǒng xiāo sǎ jué xiān chén.
过秦淮旷望,迥萧洒、绝纤尘。
ài qīng jǐng fēng qióng, yín biān zuì mào, shí dù shū lín.
爱清景风蛩,吟鞭醉帽,时度疏林。
qiū lái zhèng qíng wèi dàn, gèng yī zhòng yān shuǐ yī zhòng yún.
秋来政情味淡,更一重烟水一重云。
qiān gǔ xíng rén jiù hèn, jǐn yīng fèn fù jīn rén.
千古行人旧恨,尽应分付今人。
yú cūn.
渔村。
wàng duàn héng mén.
望断衡门。
lú dí pǔ yàn xiān wén.
芦荻浦、雁先闻。
duì chù mù qī liáng, hóng diāo àn liǎo, cuì jiǎn tīng píng.
对触目凄凉,红凋岸蓼,翠减汀苹。
píng gāo zhèng qiān zhàng àn, biàn wú qíng dào cǐ yě xiāo hún.
凭高正千嶂黯,便无情到此也销魂。
jiāng yuè zhī rén niàn yuǎn, shàng lóu lái zhào huáng hūn.
江月知人念远,上楼来照黄昏。

过秦淮旷望,迥萧洒、绝纤尘。
爱清景风蛩,吟鞭醉帽,时度疏林。
秋来政情味淡,更一重烟水一重云。
千古行人旧恨,尽应分付今人。
渔村。
望断衡门。
芦荻浦、雁先闻。
对触目凄凉,红凋岸蓼,翠减汀苹。
凭高正千嶂黯,便无情到此也销魂。
江月知人念远,上楼来照黄昏。