满江红(中秋)

mǎn jiāng hóng zhōng qiū
满江红(中秋)

měi jǐng liáng chén, suàn zhǐ shì kě rén fēng yuè.
美景良辰,算只是、可人风月。
kuàng sù jié yáng huī, zhǎng shì shí fēn qīng chè.
况素节扬辉,长是十分清彻。
zhe yì dēng lóu zhān yù tù, hé rén zhāng mù zhē yín quē.
著意登楼瞻玉兔,何人张幕遮银阙。
qiàn fēi lián de de wèi chuī kāi, píng shuí shuō.
倩飞廉、得得为吹开,凭谁说。
xián yǔ wàng, cóng yuán quē.
弦与望,从圆缺。
jīn yǔ zuó, hé qū bié.
今与昨,何区别。
xiàn yè lái shǒu bà, guì huā kān zhé.
羡夜来手把,桂花堪折。
ān dé biàn dēng tiān zhù shàng, cóng róng péi bàn chóu jiā jié.
安得便登天柱上,从容陪伴酬佳节。
gèng rú jīn, bù tīng chén tán qīng, chóu rú fā.
更如今,不听尘谈清,愁如发。

美景良辰,算只是、可人风月。
况素节扬辉,长是十分清彻。
著意登楼瞻玉兔,何人张幕遮银阙。
倩飞廉、得得为吹开,凭谁说。
弦与望,从圆缺。
今与昨,何区别。
羡夜来手把,桂花堪折。
安得便登天柱上,从容陪伴酬佳节。
更如今,不听尘谈清,愁如发。