满江红(题冷泉亭)

mǎn jiāng hóng tí lěng quán tíng
满江红(题冷泉亭)

zhí jié táng táng, kàn jiā dào guān yīng gǒng lì.
直节堂堂,看夹道、冠缨拱立。
jiàn cuì gǔ qún xiān dōng xià, pèi huán shēng jí.
渐翠谷、群仙东下,佩环声急。
wén dào tiān fēng fēi duò dì, bàng hú qiān zhàng kāi qīng bì.
闻道天峰飞堕地,傍湖千丈开青壁。
shì dāng nián yù fǔ xuē fāng hú, wú rén shí.
是当年、玉斧削方壶,无人识。
shān mù rùn.
山木润。
láng gān wēn.
琅玕温。
qiū lù xià, qióng zhū dī.
秋露下,琼珠滴。
xiàng wēi tíng héng kuà, yù yuān chéng bì.
向危亭横跨,玉渊澄碧。
zuì wǔ qiě yáo luán fèng yǐng, hào gē mò qiǎn yú lóng qì.
醉舞且摇鸾凤影,浩歌莫遣鱼龙泣。
hèn cǐ zhōng fēng yuè běn wú jiā, jīn wèi kè.
恨此中、风月本吾家,今为客。

直节堂堂,看夹道、冠缨拱立。
渐翠谷、群仙东下,佩环声急。
闻道天峰飞堕地,傍湖千丈开青壁。
是当年、玉斧削方壶,无人识。
山木润。
琅玕温。
秋露下,琼珠滴。
向危亭横跨,玉渊澄碧。
醉舞且摇鸾凤影,浩歌莫遣鱼龙泣。
恨此中、风月本吾家,今为客。