mǎn jiāng hóng sōng shān zhōng zuò
满江红 嵩山中作
tiān shàng fēi niǎo, wèn shuí qiǎn dōng shēng xī méi.
天上飞鸟,问谁遣、东生西没。
míng jìng lǐ cháo wèi qīng bìn, mù wèi huá fà.
明镜里、朝为青鬓,暮为华发。
ruò shuǐ péng lái sān wàn lǐ, mèng hún bú dào jīn yín quē.
弱水蓬莱三万里,梦魂不到金银阙。
gèng jǐ rén néng yǒu xiè jiā shān, fēi xiān gǔ.
更几人、能有谢家山,飞仙骨。
shān niǎo, lín huā fā.
山鸟,林花发。
yù bēi lěng, qiū yún huá.
玉杯冷,秋云滑。
péng shāng gòng yī zuì, bù zhēng háo mò.
彭殇共一醉,不争毫末。
biān shí hé nián cāng hǎi guò, sān shān zhǐ shì zūn zhōng wù.
鞭石何年沧海过,三山只是尊中物。
zàn fàng jiào lǎo zi jù hú chuáng, yāo míng yuè.
暂放教、老子据胡床,邀明月。