mǎn jiāng hóng
满江红
ào nǎo píng shēng, nài tiān fù ēn qíng tài báo.
懊恼平生,奈天赋、恩情太薄。
èr sān suì kàn yī shòu jìn, yǎn jiān méi jiǎo.
二三岁、看伊受尽,眼尖眉角。
jì de dāng chū dī ěr pàn, shì shuí xiān yǒu yú fēi yuē.
记得当初低耳畔,是谁先有于飞约。
wéi dào jīn huà dì wù méng yán, hái xiān è.
惟到今、划地误盟言,还先恶。
tiān yǎn jiàn, rén nán tuō.
天眼见,人难托。
tiān yì gǎn, rén nán zhā.
天易感,人难吒。
rén xīn xiǎn, tiān yòu zěn shēng zhuō mō.
人心险,天又怎生捉摸。
mò wèn bàng rén fēi yǔ shì, shǒu ér dàn bǎ xīn ér tuō.
莫问傍人非与是,手儿但把心儿托。
biàn bù chéng sī shǒu xǔ duō shí, gān xiū què.
便不成、厮守许多时,干休却。