满江红 内乡作

mǎn jiāng hóng nèi xiāng zuò
满江红 内乡作

lǎo shù huāng tái, qiū xìng dòng yōu rán dú zhuó.
老树荒台,秋兴动、悠然独酌。
qiū yě lǎo jiāng shān qiáo cuì, bìn huá xiān jué.
秋也老、江山憔悴,鬓华先觉。
rén dào zhōng nián yuán yì gǎn, yǎn kàn huá wū guī líng luò.
人到中年原易感,眼看华屋归零落。
suàn shì jiān wéi yǒu zuì xiāng mín, píng shēng lè.
算世间、惟有醉乡民,平生乐。
líng hào dàng, guān liáo kuò.
凌浩荡,观寥廓。
yuè wèi zhú, yún wéi wò.
月为烛,云为幄。
jǐn bǎi chuān dōu niàng, bù gōng bēi biāo.
尽百川都酿,不供杯杓。
shēn wài xū míng jiàng dǐ yòng, gǔ lái yǐ cuò jīn yóu cuò.
身外虚名将底用,古来已错今尤错。
huàn yě yuán shān niǎo yī shí gē, xiū xiū mò.
唤野猿、山鸟一时歌,休休莫。

老树荒台,秋兴动、悠然独酌。
秋也老、江山憔悴,鬓华先觉。
人到中年原易感,眼看华屋归零落。
算世间、惟有醉乡民,平生乐。
凌浩荡,观寥廓。
月为烛,云为幄。
尽百川都酿,不供杯杓。
身外虚名将底用,古来已错今尤错。
唤野猿、山鸟一时歌,休休莫。