满江红(寄内)

mǎn jiāng hóng jì nèi
满江红(寄内)

yuè shàng xī chuāng, shū wéi jìng dēng míng yòu jiǎn.
月上西窗,书帏静、灯明又减。
shuǐ lòu sè tóng hú xiāng jìn, yè shuāng rú xuě.
水漏涩、铜壶香烬,夜霜如雪。
shuì yǎn bù céng tōng xī bì, mèng hún zhēng de lián xiāo jiē.
睡眼不曾通夕闭,梦魂争得连宵接。
niàn bì yún chuān lù gǔ lái zhǎng, wú yóu yuè.
念碧云、川路古来长,无由越。
luán chāi zhòng, qīng sī huá.
鸾钗重,青丝滑。
luó dài huǎn, xiǎo yāo qiè.
罗带缓,小腰怯。
yī duō gǎn nà gèng, hèn lí shāng bié.
伊多感那更,恨离伤别。
zhèng shì shào nián jiā yì qì, jiàn dāng gù lǐ chūn shí jié.
正是少年佳意气,渐当故里春时节。
guī qù lái mò jiào zǐ guī tí, fāng fēi xiē.
归去来、莫教子规啼,芳菲歇。

月上西窗,书帏静、灯明又减。
水漏涩、铜壶香烬,夜霜如雪。
睡眼不曾通夕闭,梦魂争得连宵接。
念碧云、川路古来长,无由越。
鸾钗重,青丝滑。
罗带缓,小腰怯。
伊多感那更,恨离伤别。
正是少年佳意气,渐当故里春时节。
归去来、莫教子规啼,芳菲歇。