满江红(怀韩子师尚书)

mǎn jiāng hóng huái hán zi shī shàng shū
满江红(怀韩子师尚书)

céng xǐ qián kūn, wèn hé shì xióng tú dùn qū.
曾洗乾坤,问何事、雄图顿屈。
shì zhe yǎn jiē chú dāng xià, yòu tiān yīng wù.
试著眼、阶除当下,又添英物。
běi xiàng zhēng héng yōu fèn zài, nán lái yí hèn kuáng qiú shī.
北向争衡幽愤在,南来遗恨狂酋失。
suàn qī liáng bù qǔ jǐ rén cún, sān zhī yī.
算凄凉部曲几人存,三之一。
zhū lǎo jǐn, láng jūn chū.
诸老尽,郎君出。
ēn wèi bào, jiā hé xù.
恩未报,家何恤。
niàn héng fēi zhí shàng, yǒu shí hái jí.
念横飞直上,有时还戢。
xiào wǒ zhǐ zhī cún bǎo nuǎn, gǎn jūn yuán bù lùn jiē jí.
笑我只知存饱暖,感君元不论阶级。
xiū gèng shàng bǎi chǐ jiù jiā lóu, chén qīn zhì.
休更上百尺旧家楼,尘侵帙。

曾洗乾坤,问何事、雄图顿屈。
试著眼、阶除当下,又添英物。
北向争衡幽愤在,南来遗恨狂酋失。
算凄凉部曲几人存,三之一。
诸老尽,郎君出。
恩未报,家何恤。
念横飞直上,有时还戢。
笑我只知存饱暖,感君元不论阶级。
休更上百尺旧家楼,尘侵帙。