mǎn jiāng hóng hé chuán yán sǒu xiāng yuè yùn
满江红(和传岩叟香月韵)
bàn shān jiā jù, zuì hǎo shì chuī xiāng gé wū.
半山佳句,最好是、吹香隔屋。
yòu hái guài bīng shuāng cè pàn, fēng ér chéng cù.
又还怪、冰霜侧畔,蜂儿成簇。
gèng bǎ xiāng lái xūn le yuè, què jiào yǐng qù xié qīn zhú.
更把香来薰了月,却教影去斜侵竹。
shì shén qīng gǔ lěng zhù xī hú, hé yóu sú.
似神清、骨冷住西湖,何由俗。
gēn lǎo dà, chuān kūn zhóu.
根老大,穿坤轴。
zhī yāo niǎo, pán lóng hú.
枝夭袅,蟠龙斛。
kuài jiǔ bīng cháng jùn, shī tán gāo zhù.
快酒兵长俊,诗坛高筑。
yī zài rén lái fēng wèi è, liǎng sān bēi hòu huā yuán shú.
一再人来风味恶,两三杯后花缘熟。
jì wǔ gēng lián jù shī mí míng, lóng xián zhú.
记五更、联句失弥明,龙衔烛。