mǎn jiāng hóng bì yuè hú, sì yòng yùn
满江红(碧_·月湖,四用韵)
yī xiào xiāng xié, qiě xiū guǎn tù shēng wū zhuì.
一笑相携,且休管、兔升乌坠。
nà gèng shì, kě rén bīn kè, wèi ráo cuī lǐ.
那更是,可人宾客,未饶崔李。
jīn pǒ luó zhōng yíng, yù líng lóng pàn gē zhū zhuì.
金叵罗中__莹,玉玲珑畔歌珠缀。
wàng hú guāng yī piàn jìn sháo guāng, zhēn shuāng měi.
望湖光、一片浸韶光,真双美。
yún cǎi bì, néng xiān xì.
云彩襞,能纤细。
yún xù jù, néng nián nì.
云絮聚,能黏腻。
liào chū shān guī xiù, děng xián jiān ěr.
料出山归岫,等闲间尔。
bì zhǐ fēng liú rén qù hòu, shí chuāng jǐng wù chūn shēn lǐ.
碧沚风流人去后,石窗景物春深里。
suàn hán dān kè mèng jǐ jīng cán, chuī yóu wèi.
算邯郸、客梦几惊残,炊犹未。