满江红

mǎn jiāng hóng
满江红

hǎi kuò hé rén, gōng jiǎn shuǐ fēi huā zuò xuě.
海阔何人,工剪水、飞花作雪。
gāng bù běi qiū gāo fēng jìn, lù níng shuāng jié.
刚不北、秋高风劲,露凝霜洁。
biàn dì zhí yí qióng yù qì, duì rén huǎng zài zhū jī cè.
遍地直疑琼玉砌,对人恍在珠玑侧。
bǐ xún cháng wàn cuì yǔ qiān hóng, hún rán bié.
比寻常、万翠与千红,浑然别。
liáng yuán nèi, dōu xiū shuō.
梁园内,都休说。
lán guān lù, duī rú jī.
蓝关路,堆如积。
bǎ xíng rén dòng dé, tóu lú rú biē.
把行人冻得,头颅如鳖。
fěi cuì lián zhōng bēi liàn yàn, xiāo jīn zhàng lǐ gū qíng xī.
翡翠帘中杯潋滟,销金帐里姑情息。
ǒu xìng lái fǎng dài qǐ shān yīn, zhēn xiàng yì.
偶兴来、访戴起山阴,真相忆。

海阔何人,工剪水、飞花作雪。
刚不北、秋高风劲,露凝霜洁。
遍地直疑琼玉砌,对人恍在珠玑侧。
比寻常、万翠与千红,浑然别。
梁园内,都休说。
蓝关路,堆如积。
把行人冻得,头颅如鳖。
翡翠帘中杯潋滟,销金帐里姑情息。
偶兴来、访戴起山阴,真相忆。